fbpx

Giá trị của công việc tay chân – mầm non yêu con nít quận 7

Mình tin rằng mỗi người trong chúng ta đều cảm thấy trân trọng, biết ơn khi cầm chén cơm ăn mỗi ngày khi mà ta nhìn thấy được quá trình làm ra hạt gạo cách thủ công như ngày xưa. Mình và các cô hiểu giá trị của những công việc bằng tay, chân nên mình “tranh thủ” đưa vào các hoạt động này vào công việc hàng ngày của cô và trẻ. Chắc hẳn là đa số quý phụ huynh sẽ ngạc nhiên khi bắt gặp cảnh các cô và trẻ nhặt rau, vắt cam, giặt khăn, rửa quạt, quét sân, lau nhà, tưới cây, trồng cây, sên mứt, gói bánh, may búp bê… cùng nhau ở một góc chơi hàng ngày trong khi các bạn khác thì vui chơi tự do.

Giá trị của công việc tay chân được tóm gọn trong câu chuyện sau.

“- Bà ơi, bà sẽ chăm sóc những tổn thương bằng cách nào ạ?

– Bằng đôi tay của mình, con yêu ạ. Khi dùng tâm trí để chăm sóc tổn thương, ta còn đau hơn nữa.

– Bằng đôi tay sao, thưa bà?

– Đúng vậy, đúng vậy. Đôi tay của chúng ta là chiếc ăng-ten của linh hồn. Khi con chuyển động đôi tay của mình, thêu thùa, nấu nướng, vẽ tranh, chạm vào hoặc vùi sâu đôi tay của mình xuống đất, chúng sẽ gửi tín hiệu chăm sóc và yêu thương đến phần sâu thẳm nhất trong con, và tâm hồn con sẽ dịu xuống. Bằng cách đó, con không phải gửi nỗi đau của mình đến bất cứ đâu để nó được nhìn thấy nữa.

– Đôi tay của con quan trọng thật vậy sao?

– Đúng rồi, con của ta. Hãy thử nghĩ về những em bé: Các bạn ấy học về thế giới xung quanh đầu tiên bằng việc chạm vào tất cả mọi thứ. Khi nhìn vào đôi tay của người già, chúng sẽ cho con biết nhiều thứ về cuộc đời của họ hơn bất cứ phần nào khác trên cơ thể. Người ta bảo tất cả mọi thứ được làm bằng đôi bàn tay đều được làm bằng trái tim, bởi vì đúng là như vậy – đôi bàn tay và trái tim của chúng ta kết nối với nhau. Những người làm nghề massage hiểu rõ điều này: Khi chạm vào cơ thể của người khác với đôi tay của mình, họ tạo ra một kết nối sâu sắc. Con hãy thử nghĩ về những người yêu nhau: Khi tay họ chạm vào nhau, họ yêu nhau theo cách lớn lao nhất.

– Đôi bàn tay của con, bà ơi… đã bao lâu rồi con không dùng chúng theo cách đó!

– Hãy dùng đôi bàn tay của mình, con của ta. Bắt đầu sáng tạo với chúng và tất cả những thứ khác trong con sẽ rung động. Nỗi đau sẽ không biến mất. Nhưng nó sẽ được chuyển hóa thành thứ kiệt tác đẹp đẽ nhất. Và nó sẽ không làm con đau nữa. Bởi vì con đã có thể dệt nên chính con người tinh chất của mình.”

– Elena Barnabe, bản dịch của Phạm Toàn Bích –

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *